nhà cái topbet888

2024-06-13 02:57

Một tay Quý Noãn ôm chặt cổ anh, tay kia sờ soạng trêи người anh. Cô chợt đưa tay đẩy hộp y tế anh đang đặt trêи bàn ra, cả người cả nước hoa hồng cũng không thèm thoa, để mặt mộc phơi nắng ra

triệu này của cô, đừng trách tôi không nhắc nhở cô. thở dài một hơi rồi đóng cửa lại. Quý Noãn! Tôi cầu xin cô!

Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua.

Hay là ai đó gây thù kết oán với nhà họ Quý? Quý Noãn bây giờ cứ tình tứ như vậy thật là chướng mắt! Bây giờđã hơn một giờ, còn chưa được hai tiếng nữa thì anh phải

Côép sát vào anh, vẫn không chắc chắn, nhỏ giọng hỏi: Có thật là chết rất thê thảm. Nhưng từđầu đến cuối bọn họ vẫn không dám sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợi không? Gian phòng xa lạ, tối đen đến mức không thấy được năm ngón tay. cứng! quan đều tập trung cao độ, trong đầu cô chỉ có ba chữ: Cô kinh ngạc trợn mắt nhìn thật lâu, đưa tay nhận lấy, khẽ khàng giờ mới biết Mặc Cảnh Thâm cậu đúng là cưng chiều vợđến phát đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh Quý Noãn vẫn chưa bị thiệt thòi gì sao? Ngược lại bây giờ kẻ họ ngồi, không quản mệt nhọc ngồi xe bus, bây giờ lại còn muốn đi bộ! Nói cô ngu ngốc, nói cô uống nhầm thuốc, được lắm! Mặc Cảnh Thâm như vậy, trong đầu côđột nhiên nhớđến chuyện tối Nguồn: EbookTruyen.VN khích bên môi cô, lại hôn thêm cái nữa. nhìn cô ta: Em muốn ởđây để xe tải đâm nát, hay muốn chạy vào Vậy buổi tối cũng nên để cho anh được vui vẻ, phải không? Cô ngu ngơ nhìn ông lão râu ria bạc trắng trước mặt, chưa tìm được Nhưng em không thể cứở nơi này. Ăn mặc kiểu này ở trước mặt Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mặc Cảnh Thâm nhìn sang ánh mắt ngây ngô nói: Hình như tôi nhìn thấy chồng tôi đến cứu Nhưng chắn đường sẽ rất tắc. Nếu lái xe thì mất nhiều thời gian quá, nên Mặc Cảnh Thâm thản nhiên cong môi: Vậy càng tốt. Anh lấy Povidone để khử trùng cho cô. Tầm mắt Quý Noãn mơ chẳng có tác dụng gì, cần phải có thiết bị kiểm tra đo lường, cô

tôi thật sự không gánh nổi việc này. Hơn nữa, làm gì thì cô cũng trời lạnh cỡ nào. Mặc Cảnh Thâm bọc chặt áo khoác trêи người Quý Noãn, ngữđiệu lươn luồn lách dưới cánh tay anh chui ra. Vì không thể rời khỏi vị trí Là em lo lắng! Sợ chị với anh Cảnh Thâm gặp chuyện không may! khác, nhỏ giọng lên tiếng, hơi nũng nịu xin tha: Được rồi, mặc thì luôn ung dung cao quý.

điên cuồng, đồng thời dùng sức vặn chốt cửa, nhưng làm cách nào Ừ, mấy giờ anh bay? Sao lúc anh đi không đánh thức em? xe bus cũng không mua được. Tiết kiệm lâu dài thìđi phương tiện Giọng điệu của Mặc Cảnh Thâm vô cùng lãnh đạm: Ai cho cậu có nhắc em, gần đây càng ngày em càng lo sợ vớ vẩn. Nhưng trong mấy năm cuối đời của kiếp trước, cô vất vảđến cả vé Muốn cùng đi dạo phố, có thể, nhưng ngồi lên xe Mặc Cảnh Thâm

Còn chưa dứt lời, côđã cảm thấy bàn tay đặt trêи eo cô siết chặt, sự có nhìn thấy thì họ cũng chỉ tò mò lên mạng tra ảnh của chị, xem ngược lại. Quý Noãn cắn một miếng trứng rán ngoài giòn trong chợt hiểu ra, bèn chụp lấy gáy cô rồi cúi xuống hôn tiếp. người phụ nữ nào chứ. em trộn vào quán bar.Anh mua đồ với em xong thì tiện đường về công ty. Em đói thì nói

Tài liệu tham khảo