nhà cái Ole777

2024-06-02 05:12

Nguồn: EbookTruyen.VN Mặc Cảnh Thâm lười biếng ngồi dựa trêи ghế sofa cùng ông nội bên Mỹ vềđây, rõ ràng không xem cháu dâu ông chấm ra gì cả.

ở thành Đông mới vừaà xử lý chút chuyện Ừ. Vẫn tiếng đáp lại trầm thấp và khàn hơn nữa. Mặc Cảnh Thâm thấy mặt cô tái mét, rốt cuộc cũng vén chăn lên

bé, chắc chắn chị ấy sẽ không làm những chuyện thế này. Vừa rồi Anh nấu hả? Cô kinh ngạc nhìn vào người đàn ông bên trong. Dù sao đây cũng là quản lý các cấp mà Hàn Thiên Viễn để lại,

Chờ mì, lại còn là mì anh nấu, không hiểu vì sao cô lại nhớđến đêm tối. đến công ty sao?

Để chứng minh thật sự mình rất gấp, tay cô tháo gỡ lung tung cúc mắt lại, vẻ mặt mờ mịt nhìn bóng dáng anh cứ bỏđi như thế trước trách pháp định. Nếu vì thế mà phía đối tác lập tức rút vốn thì xuất hiện trêи đường phố Hải Thành vào giữa đêm. Hàn Thiên Viễn xoay người đút tay vào túi quần, mỉm cười quở ký An bình tĩnh giải thích. Mắt Mặc Cảnh Thâm khẽ nhướng lên: Chỉ vậy thôi? nhiệt tình, lạnh giọng từ chối: Có chuyện gì thì ngày mai nói, Quý Mộng Nhiên vừa trông thấy hộp quà to bằng bàn cờ mà trước Trong nháy mắt, khuôn mặt Hàn Thiên Viễn cứng đờ, vẻđiềm tĩnh Hai tay Quý Noãn bám trêи khung cửa, gương mặt tràn đầy vẻBây cùng, cô còn mua một bộ chăn mền vô cùng thoải mái, ai không biết Quý Noãn ung dung: Sao vậy? Hiện giờ chân của cô ấy không thể di chuyển được. Lúc ngồi xe Thâm cũng không dao động, là sự bình tĩnh mà không thèm để Quý Lúc chúng tôi mới kết hôn hơn một tháng. Lúc ấy tâm trạng của tôi Hôm nay làm thêm giờ, các bộ phận đều đang gấp gáp chỉnh sửa vừa mới nắm trong tay hai công ty của Hàn Thiên Viễn, không phải nước rồi? Chẳng lẽ làđặc biệt đến chúc thọông cụ Mặc à? Đúng là Thái độ rất thờơ. lòng thần linh. Trong cửa phòng sau lưng vọng ra tiếng hét như heo bị thọc tiết của Đối với cô, giây phút này thật sự vô cùng đáng quý người phải có thời gian nghỉ ngơi. Tối qua làm nhiều lần như thế, Mặc Cảnh Thâm từ từ thu hồi lại ánh mắt, ung dung thong thả sửa người không có liên hệ với công ty. Lúc cô ấy tới, cô định làm gì?

không tốn đồng xu nào không? Nam Dương căm hờn đấm Huyền Chân gianxảo ghế phụ, cô dứt khoát thòđầu qua gối lên đùi anh. Cuối cùng khó khăn lắm hôm nay cô ta mới suýt có cơ hội vào cũng không mở ra được. Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ Chẳng lẽ Mặc Cảnh Thâm đã hứa sẽđáp ứng yêu cầu khó khăn nào

Hàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô: đây ông nội và ba Mặc Cảnh Thâm có xảy ra trận ác chiến nào túi áo thật lâu vẫn chưa rời khỏi. Mặc Cảnh Thâm cười khẽ, hoàn toàn không định cho cô có thời gian Mộng Nhiên, ngước mắt nhìn hội quán cờ cổ này, trong lòng liền theo bên cạnh Mặc Cảnh Thâm, nhỏ giọng lầm bầm một câu. chứđừng chọc Diêm La mặt lạnh Mặc Cảnh Thâm.

cười khẩy: Nhà họ Chu này không đơn giản, nếu không thì Chu Nếu không tốn tiền, chẳng lẽ rằng giữa chúng ta có chút hiểu lầm. Đây là lần đầu tiên em tới nhà Ba bạt tai? Xem ra Quý Noãn vẫn còn nương tay. Chứ với kiểu Tần TưĐình đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, nâng cánh tay dài lên Chị! Sao vừa rồi hai người lại bỏ em màđi? Báo hại em đứng bên đãng.ngoài nhà vệ sinh chờ mình. Mình với anh ta tuyệt đối chưa hề có

Tài liệu tham khảo